Âm thanh ngừng trong chốc lát rồi lại lên tiếng, lần này dường như có chút ý cười nhạo: “Đúng, ta phải cảm ơn ngươi, ta đã được hưởng lợi từ ánh sáng của ngươi. Nếu không phải hồn phách của nàng chạy đến thế giới của ta thì cũng sẽ không có nhiều thay đổi như vậy, ta có thể cũng sẽ không có ngày hôm nay, nhưng điều này chỉ cho thấy nàng là cơ duyên lớn nhất. Cơ duyên này ngươi không tiếp nhận chẳng được nhẽ còn không cho phép thế giới khác tiếp nhận sao? Hơn nữa, hồn phách của nàng cũng không phải do ngươi tốt bụng thả ra, mà là nàng trốn tới đây, đây là cơ duyên của nàng, cũng là cơ duyên của ta.” Âm thanh nói xong rốt cuộc không tiếp tục nữa, không gian này hoàn toàn yên tĩnh lại.
Còn lúc này, Diệp Tiêu đã tới một thế giới khác.
Mở mắt ra, dưới chân đứng vững, đập vào mắt là một thành phố hoang tàn, xa xa còn nghe thấy tiếng xác sống tru lên, trong không khí tràn đầy mùi hôi thối.
Tràn đầy hương vị của ngày tận thế.
Có thể nói Diệp Tiêu không hề xa lạ với mùi vị này, nhưng ở thế giới trước, đối lập với thành phố đổ nát như vậy vẫn còn tồn tại đô thị đã trở nên khá náo nhiệt và phồn hoa, mà nơi này lại hoàn toàn tĩnh lặng, giống như không có một chút hy vọng.
Diệp Tiêu cúi đầu nhìn lên người, tất cả quần áo đều không thay đổi, anh cũng không chuẩn bị vũ khí gì cả, bản thân anh chính là vũ khí tốt nhất. Anh giơ tay nhìn đồng hồ trên cổ tay, thời gian ngừng lại, tín hiệu cũng hiển thị trạng thái mất tín hiệu.
Không biết bây giờ là lúc nào rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT