Sau đó, bọn chúng cũng dần không dám đến quấy rối khu vực trên không của căn cứ Chính Dương nữa. Từ đó, mười mấy thành phố trong căn cứ có thể dễ dàng thông qua vận chuyển hàng không. Thần cơ và máy bay trực thăng, máy bay vận tải trước đây đều xuất hiện, nhưng xét về độ an toàn và cơ động thì thần cơ vẫn là bảo đảm nhất, vì vậy gần đây trên không trung không khó để thấy thần cơ lên xuống.
Lúc này, Lâm Đàm Đàm đang phán đoán đây là thần cơ từ đâu bay tới, lại sắp bay đi đâu. Nhìn một chút, thần cơ kia bay về phía bên này, mắt thấy sắp hạ xuống, ánh mắt cô sáng lên, Diệp Tiêu trở về rồi!
Sau khi thần cơ hạ xuống, quả nhiên Diệp Tiêu từ bên trong đi ra. Lâm Đàm Đàm chạy tới, đứng thẳng dậy tóm lấy anh: “Rống rống!”
Diệp Tiêu mỉm cười ôm lấy cô: “Đang đợi anh à? Đã ăn chưa?”
Bây giờ đang là giờ cơm tối. Dù mỗi ngày đều phải đi căn cứ thủ đô, nhưng trước khi xuất phát, anh vẫn chuẩn bị trước cho cô ba bữa ăn, đặt trong hồ nước để giữ lạnh. Mỗi khi đến giờ cơm, thiên nga trong hồ sẽ giúp xách ra, Lâm Đàm Đàm chỉ việc ăn là được.
Có thể nói anh quả thực coi Lâm Đàm Đàm như một người không chăm chỉ để chăm sóc.
Đương nhiên Lâm Đàm Đàm cũng không cần anh chăm sóc như vậy, khi nào cô thấy thèm thì cũng sẽ tự mình đi vào chuồng gà bắt một con gà để gặm, ngược lại ăn bữa chính ít, nhưng Diệp Tiêu vẫn không yên tâm. Mấy năm nay anh chăm sóc Lâm Đàm Đàm quá quen rồi, hoàn toàn thành một phần quan trọng nhất trong cuộc sống của anh, nếu không phải lần này con báo mà cô nhập vào này sợ say sóng, anh cũng sẽ không để cô ở lại Lâm Viên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT