Lâm Đàm Đàm gần như nước mắt lưng tròng, rốt cục cô cũng đợi được năng lượng hệ mộc rồi, xem ra nhập vào con chuột này quả nhiên là chính xác.
Nhưng lúc trước chính cô là đại lão hệ mộc, bây giờ lại trông mong chờ người khác đến cho cô năng lượng, loại chênh lệch này cũng thật sự lớn rồi nha.
Nghĩ như vậy, cô bất tri bất giác lâm vào ngủ say, Lục Tín nói đúng, loại cảm giác mệt mỏi sau đó giống như được ngâm suối nước nóng này, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản.
Thấy con chuột nhỏ đã ngủ, Minh Trạch lại thu tay về, chần chờ nói: “Có lẽ không sao đâu.” Không biết vì sao con chuột nhỏ này cho anh ta cảm giác rất kỳ quái.
Diệp Tiêu gật đầu: “Cảm ơn cậu.”
Chờ Minh Trạch đi rồi, anh nhìn cục bột nhỏ ngủ say trên bàn, do dự một chút, nghĩ đến nó bị sốt, liền tìm một cái đệm nhỏ mềm làm ổ cho nó, sau khi đặt nó lên trên đệm rồi đắp chăn nhỏ làm bằng khăn mặt cho nó, thậm chí di chuyển một ngọn đèn đến không xa không gần sưởi cho nó.
Lúc làm những chuyện này, trong lòng Diệp Tiêu bỗng nhiên sinh ra một cảm giác mềm mại an bình, đợi đến khi phản ứng lại, biểu cảm của anh có chút cổ quái, nhìn cục bột phấn nhỏ mũm mĩm này hồi lâu, biểu cảm biến đổi tới biến lui, sau đó khôi phục bình tĩnh, anh lại ngồi bên cạnh nó cả đêm, tiếp tục luyện tập dị năng của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play