Diệp Tiêu cầm dụng cụ kia lao ra ngoài, dụng cụ càng kêu vang dội, cứ như cách mục tiêu càng lúc càng gần, trái tim anh cũng đập thình thịch.
Không nhất định là Lâm Đàm Đàm, nhưng cũng không có khả năng có người đột nhiên chết ở trong lâm viên, như vậy đột nhiên xuất hiện hồn phách là xảy ra chuyện gì?
Cho nên rất có thể chính là Lâm Đàm Đàm!
Diệp Tiêu vô cùng kích động, gương mặt căng thẳng, theo tiếng cảnh báo của dụng cụ nhanh chóng hành động, nhưng chỉ sau hai giây ngắn ngủi, tiếng cảnh báo đột nhiên dừng lại, bước chân anh cũng dừng lại, bốn phía lập tức trở về vẻ cô đơn của đêm tối, tất cả đều yên tĩnh, thậm chí có chút trống rỗng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Diệp Tiêu cúi đầu, nhìn dụng cụ không còn động tĩnh, cau mày lại. Anh tắt máy, khởi động lại, vẫn không có phản ứng. Anh ngẩng đầu nhìn bốn phía, đột nhiên hô: “Lâm Đàm Đàm, em là Đàm Đàm phải không?”
Xa xa dưới tàng cây bên hồ, một con chuột nhỏ màu hồng ỉu xìu nằm rạp trên mặt đất nghe được tiếng la giật giật, giãy dụa muốn đứng lên, nhưng cô một chút sức lực đều không có, cô nói: “Chuyện gì xảy ra vậy, thật mệt mỏi. Lúc ấy anh cũng rơi vào tình trạng như thế này sao?”
Lục Tín bay hai vòng quanh cô: “Tôi không còn nhớ rõ lắm, liệu có phải cô quá yếu hay không... Ồ, ý tôi là nói hồn phách của cô quá yếu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play