Diệp Tiêu hiểu rất rõ làm sao để nhắm vào nhược điểm của người khác, tạo thành thương tổn lớn nhất đối với họ.
Anh để đám người Kim Lượng Dư sống sót, càng giống như dao cùn cắt thịt.
Nhưng bây giờ chủ mưu đã chết, đối với những người còn lại anh cũng không còn sát ý lớn như trước nữa.
Anh suy tư một lúc, mấy đạo sĩ kia đúng là có chút bản lĩnh, lý luận anh học được cũng không ít, còn lại chính là thực tiễn, không bằng để cho bọn họ đi giảng kinh cho đám thú biến dị đi, nghe nói làm vậy cũng có trợ giúp cho việc chúng nó có thể mở ra linh trí.
Anh nhìn cây đại thụ bên cạnh, ừm, nơi này khẳng định cũng phải thu xếp một chút.
Lâm Đàm Đàm đang nghe bọn họ nói chuyện, bỗng nhiên bị cái liếc mắt này làm cho sợ hãi, có loại dự cảm rất không tốt.
Sáng sớm ngày hôm sau, cô liền thấy một Ông lão chậm rì rì đi tới dưới tàng cây, quần áo sạch sẽ nhưng biểu cảm lại có chút xoắn xuýt, cô còn đang thấy lại không biết người này tới làm gì, kết quả người này vừa mở miệng liền liến thoắng một thôi một hồi không biết đang niệm kinh gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play