Từ Thấm và Bạch Trừng cùng trở về văn phòng, vào văn phòng của anh ta, đóng cửa lại: “Gần đây trạng thái của A Tiêu cũng không tệ lắm thì phải?”
Bạch Trừng lắc đầu: “Đúng vậy, nhưng hình như cậu ta muốn làm gì đó, tôi lo cậu ta sẽ vây khốn chính mình trong góc tối mất.”
Lâm Đàm Đàm vừa đi, Diệp Tiêu như biến thành người khác, hoàn toàn cự tuyệt người bên ngoài tới gần, cho dù bọn họ là chiến hữu cũng rất ít tiếp xúc với anh, so với những người khác thì Bạch Trừng còn đỡ hơn một chút, thi thoảng vẫn có thể trò chuyện với anh, nhưng nội dung cũng đều là về công việc của căn cứ.
Bây giờ anh ta hoàn toàn không nhìn thấu suy nghĩ của Diệp Tiêu nữa, có lẽ anh còn chưa từ bỏ chuyện gặp lại Lâm Đàm Đàm, nhưng cụ thể muốn làm thế nào thì không biết.
Anh ta thở dài: “Nhưng cũng coi như tốt hơn nhiều so với mấy ngày đầu.”
Từ Thấm lộ vẻ do dự, Bạch Trừng hỏi: “Sao vậy?”
“Việc này tôi cũng không biết có nên nói hay không, nhưng càng nghĩ càng không yên tâm được, ngày đó các anh ra ngoài bắt đám người Triệu Phi kia, tôi từng dẫn Hứa Thiên Kim đi xem một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play