Diệp Tiêu hoàn toàn nói không ra lời, trước nay anh đều là một người đàn ông đổ máu chứ không rơi lệ, giờ phút này trong mắt anh tất cả đều là nước mắt, anh muốn cô đừng đi, nhưng cũng biết hiện tại không phải cô muốn đi, mà cô bắt buộc phải rời đi.
Anh cố nở một nụ cười còn xấu hơn cả khóc: “Không cần phải lo lắng cho anh. Thay anh chào bố vợ, mẹ vợ và em rể nữa.”
Lâm Đàn nhếch khóe miệng, cố gắng mỉm cười với anh nhưng vẫn không thể.
Đôi mắt cô đỏ hoe, đầy hoài niệm, bất đắc dĩ, lo lắng và yêu thương sâu sắc. Cô cố gắng hết sức để quay mặt đi và nhìn những người đang tụ tập xung quanh mình, hát hiện một bóng dáng quen thuộc, tròng mắt khẽ lay động, sau đó tựa vào ngực Diệp Tiêu, chậm rãi nhắm mắt lại.
Lần thứ hai chết đi, trong lòng cô có quá nhiều tiếc nuối, nhưng ít nhất cô đã làm được điều mình muốn, gặp được Diệp Tiêu, thay đổi vận mệnh của anh. Tuy nhiên, cô không ngờ rằng kết quả lần này sẽ như vậy, chính cô là người đã khiến anh đau khổ.
Khi nghe nhịp tim đập nhanh và tiếng nức nở kìm nén của anh, lần đầu tiên trong lòng cô hối hận nếu biết kết quả này sẽ xảy ra, ngay từ đầu cô đã tránh xa anh, giữ khoảng cách và chỉ làm những gì cần thiết, thậm chí, bạn bè cũng không nên biết đến sự tồn tại của cô.
Cô không nên kỳ vọng quá nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play