Lục Tín bị lôi ra khỏi thân thể chuột bạch, lúc bị triệu hoán đến trước mặt kim sư bá thì toàn bộ linh hồn vẫn còn đang trong trạng thái mơ hồ.
“Sư, sư bá?” Hắn ta sửng sốt một lúc lâu, gần như không nhận ra kim sư bá, bởi vì hiện tại lão ta như biến thành một người khác, đen gầy, vô cùng già nua, cả người chật vật nhìn không ra dáng vẻ gì nữa. “Sao sư bá lại thành ra thế này?”
Kim sư bá đang muốn mở miệng, lại bị tiếng kinh hô này của hắn ta làm cho phiền muộn.
Lão ta còn cách nào nữa đâu, gần nửa năm bôn ba hơn nửa quốc gia, lúc mới đầu đi là tìm người, lúc về lại còn phải che chở đảm bảo cho người nhà họ Lâm được an toàn tính mạng, nói một dốc hết sức lực cũng không ngoa, qua đoạn thời gian như vậy đã như liên tục già đi chừng hai ba chục tuổi.
Hơn nữa buồn bực nhất chính là, mặc dù người nhà họ Lâm được lão ta mang tới, cũng đã đưa đến trước mặt Lâm Đàm Đàm, nhưng hình như không có tác dụng với đối phương cho lắm.
Kim sư bá nhìn hắn ta: “Lúc trước ngươi xảy ra chuyện gì sao lại đột nhiên bặt vô âm tín, lần này ta thử chiêu hồn, không ngờ lại thật sự chiêu mộ được, nếu ngươi vẫn còn ở đây thì vì sao lại không xuất hiện nữa?”
Lục Tín lập tức quên đi nghi hoặc của mình, vô cùng áy náy tự trách, còn có chút chột dạ nói: “Con dựa theo sư bá giai cho, tìm một con chuột bạch nhập vào nó, nhưng không biết vì sao giữa chừng lại ngủ thiếp đi, khi con tỉnh lại thì đã mấy giờ đồng hồ trôi qua, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để thoát thân, cứ như vậy bị nhốt trong thân thể chuột bạch.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play