Nói xong, cô quay lại phòng.
Lục Tín ngơ ngác nhìn cánh cửa vừa đóng lại, nghĩ đến biểu cảm vừa rồi của cô, trong lòng bỗng cảm thấy khó chịu.
Không thể sống được sao? Cô sẽ chết sao?
Nếu linh hồn u ám kia cuối cùng mạnh hơn linh hồn của cô, cô thật sự sẽ chết ư?
Một lúc lâu sau, Lâm Đàm Đàm từ trong phòng bước ra, có lẽ vừa tắm xong, thay bộ đồ mới, mà hiếm khi cô lại mặc váy, chiếc váy caro màu lam nhạt tôn lên vẻ thanh lịch, tươi tắn và nhã nhặn. Tóc không cầu kỳ, nhưng được chải gọn gàng, cô còn cài thêm một chiếc băng đô rất nữ tính, cả người toát lên sự thanh bình và đẹp đẽ, khiến ai nhìn cũng cảm thấy dễ chịu, vui vẻ.
Cô nhìn thấy chú chuột bạch: “Ngươi còn chưa đi à, vậy đi chơi cùng ta nhé.” Cô nhấc Tiểu Bạch lên, thấy nó cũng không quá dơ, nhưng vẫn dùng nước rửa sạch móng, rồi đặt nó lên vai: “Đi thôi, chúng ta đi tìm Diệp Tiêu.”
Lục Tín: “......”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT