Lâm Đàm Đàm bỗng nhiên nói: “Diệp Tiêu, anh gội đầu cho em đi.”
Diệp Tiêu tất nhiên là đồng ý, để bạn gái nằm trên ghế nằm, kéo hết tóc của cô ra ngoài. Kỹ năng này đã tìm thợ cắt tóc học qua, hiện tại đã chuyên nghiệp đủ tiêu chuẩn, Lâm Đàm Đàm được ngón tay mềm nhẹ mà lại hữu lực của anh mát xa da đầu, cô nằm dưới bóng cây gió lạnh phơ phất, thoải mái đến nỗi sắp ngủ gật, ồn ào nơi xa dường như bị vứt ra sau đầu.
Thời điểm Lục Tín lại bay về, Diệp Tiêu đã gội xong, đang dùng khăn lông lau tóc cho cô. Lục Tín trừng lớn mắt, đôi mắt không chớp mắt mà nhìn chằm chằm chiếc khăn lông kia.
Diệp Tiêu khẽ nhíu mày: “Em có cảm nhận được gì không?”
Lâm Đàm Đàm sắp ngủ nghe vậy mơ hồ mở mắt ra, bị ánh mặt trời bên ngoài bóng cây lóe chói mắt lại nhắm mắt lại: “Gì cơ?”
Diệp Tiêu nhìn từng con chim nhỏ biến dị trên cây, cũng không nói gì nữa. Lau xong anh đặt khăn lông ở một bên, treo nó ở trên cây, Lục Tín vui sướng điên rồi —— trên khăn lông hồng có một sợi tóc!
Hắn ta lẳng lặng nhìn chằm chằm sợi tóc kia, chỉ ngóng hai người đi mau, nhưng đôi tay Diệp Tiêu lại hóa thành máy sấy làm khô tóc cho bạn gái, Lâm Đàm Đàm còn mẹ nó đột nhiên lại muốn làm kiểu tóc mới, cô lại lôi tạp chí ra, chỉ vào một kiểu tóc trên đó để Diệp Tiêu làm cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT