Trong ngục giam cạnh bên khu gieo trồng, Diệp Tiêu nâng tay ra khỏi cổ thi thể, nhíu mày, xác thật là đã chết, hơn nữa còn là đâm đầu vào tường mà chết.
Anh nhìn hai mắt thi thể nửa mở vô thần nhìn lên không, máu chảy đầm đìa che phủ diện mạo ban đầu, hộp sọ lõm thành một lỗ lớn, còn có vết máu ở trên tường, vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không bình thường.
Lục Tín không giống người sẽ tự đi tìm đường chết.
Anh hỏi Tần Hàn trước đó Lục Tín có biểu hiện nào muốn tự sát hay không, Tần Hàn lập tức trả lời: “Không có, vẫn luôn ăn ngon uống tốt, tuy rằng bị mỗi ngày đều bị tra hỏi làm cậu ta mệt mỏi, mất kiên nhẫn, nhưng không có ý định tự sát. Chính là bình thường sẽ nhìn ra ngoài qua cửa sổ, biểu tình càng ngày càng nghiêm túc, dáng vẻ như sắp có chuyện lớn xảy ra.”
Tần Hàn nghĩ nghĩ: “Cậu ta dường như rất vội vàng muốn ra ngoài, khi giữa trưa có hỏi khi nào mới thả cậu ta đi được, tôi liền nói chờ đến khi cậu ta nói được gì đó hữu dụng thì thả ra, mặt của cậu ta âm trầm xoay đi, sau đó liền phát hiện cậu ta đã chết.”
Nghe như vậy, tựa hồ xác thật là không có ý định tự sát, cũng không thể là cảm thấy tự do vô vọng liền tự sát được. Hơn nữa hắn ta tựa hồ vội vàng muốn ra ngoài làm chuyện gì đó.
Nếu là lúc trước, người chết cũng đã chết, có bao nhiêu ý tưởng, kế hoạch đều hóa thành bọt nước, cũng không cần phải nghĩ nhiều, nhưng có kinh nghiệm từ Chu Nham đánh thế nào cũng không chết, Diệp Tiêu hiện tại không dám thả lỏng cảnh giác với người chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT