Lâm Đàm Đàm nói: “Thả bọn họ ra, sau đó để cho các người hội hợp ở bên nhau tới đánh tôi, tôi đâu có ngu ngốc như vậy? Muốn tôi thả bọn họ ra cũng được, ông phải để cho tôi đánh một trận xả giận cái đã.”
Điều kiện này làm cho khóe mắt của Mẫn Duyên Đức giật càng lợi hại, để cho cô đánh một trận, đánh xong thì sao? Cô ta sẽ nổi lòng từ bi buông tha cho mình? Hơn nữa hắn đưa tay chịu trói trước một tiểu nha đầu như vậy, còn ở trước mặt nhiều thủ hạ như vậy bị đánh một trận tơi bời, sau này còn uy tín gì nữa?
Mẫn Duyên Đức không động, hiển nhiên không muốn chấp nhận điều kiện của cô.
Lâm Đàm Đàm thở dài: “Là ông trêu chọc tôi trước, tôi là người ân oán phân minh, lần này là chỉ tìm ông tính sổ, những người này cũng là bị ông liên lụy, chỉ cần ông chịu làm bao cát cho tôi xả giận, những người ở đây tôi đều sẽ không động đến, nhưng nếu ông không phối hợp, tôi cũng không đảm bảo không đả thương người vô tộ.” Cô nói xong còn nhún nhún vai, vẻ mặt thực bất đắc dĩ.
Mẫn Duyên Đức muốn cào chết cô, đây căn bản chính là kế ly gián, hắn mới không tin việc này có thể giải quyết nhẹ nhàng như cô nói, tuy rằng đây là một kế ly gián vụng về thô thiển, nhưng xác thật hiệu quả, ba mươi mấy thủ hạ bị cô khống chế đều gắt gao nhìn chằm chằm hắn, cá biệt còn có người trực tiếp lên tiếng: “Ông để cho cô ta đánh một trận đi.”
Mẫn Duyên Đức sắp không đè nén nổi cơ tức giận, lúc trước khi hắn còn là Mẫn thượng tướng, cấp dưới có ai dám nói với hắn như vậy!
Mẫn Duyên Đức lên tiếng quát: “Câm miệng!” Hắn chỉ vào Lâm Đàm Đàm nói, “Ta sẽ không buông tay chịu trói! Mọi người nghe đây, cùng nhau tấn công cho ta, cô ta một người còn có thể lấy một địch trăm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play