Bốn phía có đồi núi vây quanh, tự tạo thành một thế giới nhỏ, diện tích đất đai lại cực kỳ rộng lớn, rất có phát triển tiền cảnh, bên trong khu phong cảnh có sông có hồ, mưa lại tương đối phong phú, mùa đông sẽ không thực lãnh, mùa hè cũng sẽ không thực nhiệt. Hơn nữa bởi vì mạt thế hậu nhân nhóm liền rời đi thành phố này, chỉ còn lại có tang thi hoạt động, cho nên thành phố này phá hư không lớn, không giống Ninh thị như vậy bị cướp đoạt một lần lại một lần, chung quanh còn không có người sống sót tổ chức, không cần cùng người khác đoạt địa bàn.
Ngoài ra, tài nguyên ở nơi này cũng tương đối phong phú, trọng điểm mà Lâm Đàm Đàm chú ý tới chính là Lương thị có một căn cứ bông rất lớn, tin tưởng mặc dù bông thành phẩm đều đã bị lấy đi rồi nhưng tất cả thiết bị vẫn còn ở đó, cho nên tái tạo lại một lần nữa cũng tương đối dễ dàng. Hiện tại quần áo, vải dệt có hơi thiếu, căn bản không có nơi nào sản xuất, không bao lâu sau, quần áo sẽ trở thành một vấn đề cấp bách, tự mình có thể sản xuất đương nhiên là tốt nhất.
Ngoài ra, thị trấn ở cách vách Lương thị sản xuất than đá rất lợi hại, cơ sở công nghiệp của Lương thị cũng rất mạnh, ngoài ra còn có khu vực khai thác mỏ của riêng mình, nền nông nghiệp trước mạt thế cũng phi thường mạnh…..
Nơi này xác thật là một địa phương không tồi.
Sau đó Diệp Tiêu lại cho Lâm Đàm Đàm xem video của những địa phương khác, nhưng nhìn tới nhìn lui đều không hợp nhãn bằng cái thứ nhất.
Lâm Đàm Đàm nhìn nhìn liền ngủ mất, cơ thể co lại thành một cụm trong lòng Diệp Tiêu, đầu gối lên hõm vai của hắn, hô hấp đều đều.
Lòng Diệp Tiêu mềm đến không chịu được, nhẹ tay nhẹ chân thả điện thoại xuống, tắt đèn đầu giường, chỉnh tư thế của cô lại, sau đó cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT