Lâm Đàm Đàm đến gần lập tức nhìn thấy, vật đó lại lại một cái hố chất đầy muỗi đen, những con muỗi đen tuyền có to bằng ngón út, có cả to gần bằng nắm đấm, hoặc là bị cạp chết, hoặc là bị giằng xé mà chết, đều bị ném vào trong hố này, cô lấy một nhánh cây chọc chọc, hố sâu khoảng một mét, không biết bên trong chứa bao nhiêu muỗi nữa.
Cô hỏi đám nhỏ đáng yêu của mình: “Đây là số muỗi mà các em giết trong mấy ngày này sao?”
Thiên nga đen Hắc Tử ngẩng đầu cạc cạc cạc tự hào kêu lên một tiếng, động tác chải vuốt lông của thiên nga trắng càng thêm rụt rè, bầy chuột biến dị vây quanh cô nhảy nhót, một vài Tam Căn cũng e thẹn chen chúc lên nhận công.
Hiển nhiên, đám muỗi này quả thật là do chúng nó giết, mà làm ra được những chuyện này, chắc hẳn là do Diệp Tiêu dặn dò.
Tưởng tượng cảnh bầy muỗi biến dị này bay từ trong núi ra, còn chưa kịp bay vào căn cứ đại triển thân thủ, đã bị đám loi choi này cạp xuống, nghiền chết dí trên mặt đất, đúng là đến thảm.
Khó trách vẻ mặt đám loi choi này còn có chút không hài lòng, chắc hẳn cũng có không ít con thoát được nanh vuốt của chúng bay lại về trong núi.
Lâm Đàm Đàm sờ đầu bé này lại vuốt ve đầu bé khác: “Các em ngoan quá, nào lại đây, cho các em ăn năng lượng hệ mộc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT