Diệp Tiêu cũng không biết nên nói thế nào: “Không sao đâu, không trách em.” Anh dời cái đề tài quỷ dị này, cũng không muốn tưởng tượng ra dáng vẻ bẩn thỉu, lại còn biến thành con heo vừa thối vừa xấu ngáy rung trời rung đất nữa.
Anh nói: “Đàm Đàm, thấy em kể như vậy, thì xem ra cái giấc mơ này cũng không đáng sợ lắm.”
Lâm Đàm Đàm nghĩ lại một chút: “Hình như là vậy nha.”
Trong mơ cô rất hoảng, vô cùng vô cùng hoảng, nhưng không nghĩ giấc mơ như vậy lại khiến cô hoảng sợ, lo lắng và tuyệt vọng như vậy.
Cô chậm rãi rúc lại vào trong lòng ngực Diệp Tiêu, từ từ nhớ lại: “Thật ra trước khi mơ thấy cảnh này em có mơ một giấc mơ khác, nhưng khi bắt đầu em đã cố gắng đánh thức bản thân rằng đây chỉ là đang nằm mơ, sau đó cảnh trong mơ liền thay đổi.”
Giấc mơ đầu tiên là cảnh nước sông đen như mực, Lâm Đàm Đàm muốn cố gắng vượt qua, nhìn thấy một mảnh nước tối đen thì cố gắng đánh thức bản thân là đang nằm mơ, vì thế cảnh trong mơ thay đổi, biến thành cảnh trong giấc mơ thứ hai.
Cô về tới bệnh viện ở thời điểm 300 năm sau, xem phim, nhưng cô cũng từng thấy qua, nhìn thấy màn hình TV liền nói với bản thân đây là đang ở nhà, là đang nằm mơ, sau đó cô lại rơi vào giấc mơ thứ ba.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play