Diệp Tiêu cũng biết tình huống bên đoàn đội Lữ Kiếm Bình không được tốt lắm, những người trực tiếp chiến đấu đều là tinh binh của Lữ Kiếm Bình, thế nhưng cho dù là mấy vạn tinh binh thì liên tục chiến đấu mấy ngày như vậy cũng đều mệt mỏi đến kiệt sức, gần như không có thời gian nghỉ ngơi, nghe nói tỷ lệ thương vong ở đoàn bọn họ càng ngày càng cao, ngẫm lại Minh Trạch đã học hỏi được từ Đàm Đàm, hiện tại cũng có thể phụ trợ những người không có dị năng nhanh chóng đi vào giấc ngủ, giảm đi mệt nhọc, để hắn đi học hỏi cũng tốt, vậy nên liền đáp ứng, sau đó an ủi Lữ Kiếm Bình: “Cố gắng thêm một hai ngày nữa, rất mau sẽ kết thúc thôi.”
Lữ Kiếm Bình thở dài gật đầu.
Mắt thấy trời sắp về đêm, trời tối là thời điểm đàn xác sống vô cùng điên cuồng, cho nên trước giờ Diệp Tiêu đều phải đích thân canh giữ trên tường thành, không có một ngày lơ là, chỉ có ban ngày mới trở về nghỉ ngơi một chút, cho nên anh thừa dịp trời còn chưa tối, tranh thủ chạy đến phòng khám.
Lâm Đàm Đàm vẫn bận rộn như vậy, mấy ngày nay mỗi lần anh tới đây đều thấy được như vậy, hiện tại phòng khám đừng nói giường bệnh, hành lang cũng đầy người nằm ngủ la liệt, bên cạnh phòng khám còn có mấy căn lều lớn tạm thời, bên trong xếp đại mấy cái giường lớn để nhiều người chen chúc ngủ chung, gần như mỗi giây mỗi phút đều đầy người nằm ngủ, hơn nữa hầu như ai nấy cũng ngáy rung trời, miệng thối chân thối cùng mùi mồ hôi chua nồng bay tán loạn.
Nếu là bình thường khi đi ngủ, những người này đều có tính cảnh giác cao, nghe được chung quanh có chút động tĩnh là sẽ lập tức cảnh giác tỉnh dậy, đặc biệt là ở thời điểm đối chiến kịch liệt với xác sống, hoặc là những người sau khi phải trơ mắt nhìn đồng bạn bị chết dưới tay xác sống, chưa chắc đã có thể ngủ an ổn.
Nhưng dưới sự giúp đỡ của dị năng đi vào giấc ngủ, mọi người đều có thể ngủ rất sâu.
Không có lo âu, không có áp lực đè ở trong lòng, không có những trằn trọc về chuyện sống hay chết, không bất an hay đắn đo gì về tương lai, đầu óc trống rỗng, cũng chỉ có duy nhất một chuyện đó là ngủ, nếu không có người khua chiêng gõ trống, hét to lay người thì cơ bản sẽ không tỉnh giấc, cho nên mặc dù tiếng ngáy chồng chất không khác gì tiếng lợn bị chọc thiết, bên người lúc nào cũng có người đi qua đi lại ồn ã, những người này có thể thoải mái dang tay dang chân thành hình chữ X mà ngủ, nước miếng chảy ướt cả khóe môi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play