Lâm Đàm Đàm ngốc ngếch cắn môi Diệp Tiêu, không giống hôn môi mà giống một con cún nhỏ đi lạc vừa thấy chủ nhân đã kích động nhào tới cắn để bày tỏ cảm xúc của mình hơn.
Diệp Tiêu bị cô chọc dở khóc dở dười, yên lặng nằm trên đất, một tay ôm lấy cô, một tay đặt sau đầu cô, dịu dàng trấn an, môi cũng phối hợp với cô, dẫn dắt cô.
Dần dần, nụ hôn lộn xộn, thuần túy cũng dần thay đổi hương vị, trở nên dịu dàng, triền miên, không biết ai vươn lưỡi ra trước, muốn đòi lấy nhiều hơn. Lâm Đàm Đàm nắm chặt áo anh, ấn chặt bả vai dày rộng của anh. Tay Diệp Tiêu đặt sau đầu cô cũng tăng thêm một chút sức lực.
Một lúc sau, họ tách ra, ai cũng thở dốc, một trên một dưới nhìn nhau, Lâm Đàm Đàm đỏ bừng mặt, còn hơi mơ hồ, ánh mắt Diệp Tiêu lại tràn đầy sự dịu dàng và yêu thương, lặng lẽ nhìn cô với vẻ bao dung.
Lâm Đàm Đàm bỗng dưng lại mếu, khóc hu hu, còn chôn đầu vào ngực anh cọ tới cọ lui, không giống kiểu khóc lúc nãy, lúc này cô lại như một đứa con nít bị tủi thân, cần được dỗ dành.
Diệp Tiêu lẳng lặng ôm cô, an ủi vỗ về, còn nhẹ nhàng nói: “Không sao, anh ở đây rồi, anh sẽ không rời xa em.”
Lâm Đàm Đàm khóc một lúc cũng dừng, hít hít mũi, thấp giọng hỏi: “Vậy lỡ đâu em đột nhiên rời khỏi thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play