Dựa theo kế hoạch, bọn họ sẽ dẫn thi đàn vào trong thành phố bỏ hoang, căn cứ vào độ thù hận của thi đàn với bọn họ bây giờ, đây là một việc khá chắn chắn, chỉ có một vấn đề là không thể để bọn nó đuổi kịp.
Xe lao như gió, Diệp Tiêu bò lên băng sau, ngồi xuống, Lâm Đàm Đàm cũng nghiêm chỉnh ngồi trên ghế, mặt cô đỏ lên, tất cả là do bị thời khắc sinh tử kích thích.
Tình huống này dù trải qua bao nhiêu lần vẫn cảm thấy kích thích.
Cô căng thẳng hỏi: “Chúng ta đi đường nào?”
Trong hai ngày rưỡi, bọn họ đã đào vài cái hầm bẫy, trong thành phố còn bố trí nhiều bẫy hơn. Trên con đường nhỏ khúc chiết giờ phút này chắc đã có một cái hố tiếp một cái hố và rất nhiều bom, nếu không nắm rõ vị trí của chúng, chỉ cần sơ sẩy một xíu cũng có thể họ sẽ trở thành quỷ xui xẻo thử đường có bẫy hay không cho lũ zombie.
Diệp Tiêu cầm máy dẫn đường, phía trên hiển thị bản đồ toàn bộ Ninh thị, một đám chấm đỏ biểu thị cho bẫy và bom, những cái tam giác màu đỏ biểu thị cho những nơi có đào hố, đoạn đường an toàn sẽ được đánh dấu bằng màu lục.
Có chỗ bên cạnh tam giác đỏ có một dấu màu xanh lục, cho thấy bên cạnh hố có một không gian có thể đi vòng qua được. Chỗ màu lục đậm cho biết xe có thể đi qua, chỗ màu lục nhạt chỉ có thể đi bộ qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT