Bờ bên kia, Diệp Tiêu đang nói chuyện với Lâm Đàm Đàm: “Nếu bây giờ có dị năng bay thì hay rồi.”
Lâm Đàm Đàm an ủi anh: “Đừng vội, sau này sẽ có cơ hội mà. Anh có thể phát ra dị năng từ khắp mọi nơi trên cơ thể chưa?” Cô nhớ lúc ở dưới nước, quanh người anh có một chiếc phao mỏng.
Diệp Tiêu nói có, Lâm Đàm Đàm nói anh đã rất giỏi rồi.
Hai người tiếp tục hấp thu tinh hạch, thời gian dần trôi, sắp năm giờ rồi.
Lâm Đàm Đàm lúc này đã hồi xong dị năng, ngoại thương từ lúc rơi khỏi máy bay đã lành kha khá, về phần chấn thương trong cơ thể vẫn cần thời gian khôi phục, tóm lại cô đã điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất, là loại có thể mặt không đổi sắc đánh một trận với thi đàn vẫn có thể cam đoan bản thân an toàn rời khỏi.
Trạng thái của Diệp Tiêu cũng rất tốt, ít nhất cũng không bị mềm nhũn như trước.
Lâm Đàm Đàm nói: “Sắp năm giờ rồi, có phải chúng ta nên tìm chỗ qua đêm rồi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT