Ngỗng đen vui vẻ, lâu lắm rồi nó không được ngâm nước. Lúc trước vùng hồ nó ở đã có rất nhiều ngỗng và động vật khác chết, cả người nữa, nó không muốn ngâm trong đó, chỗ nước khác cũng như vậy. Tuy nó không đến mức ưa sạch sẽ quá nhưng chạm vào nước như vậy có chắc sẽ tốt không?
Nước này vừa nhìn đã thấy rất sạch, nó ngó con chuột đang chít chít kêu trên người mình, ừm, tuy rằng bị con này làm dơ một chút nhưng vẫn sạch hơn nước bên ngoài nhiều.
Lâm Đàm Đàm ngây người ra nhìn, ngỗng trắng bên cạnh cô cũng không sốt sắng như vậy, vốn nó luôn cúi cái cổ thật dài nằm rạp trên đất, tỏa ra thần thái trầm tư của đạo Phật, lúc này nó cũng đứng thẳng lên, nghểnh cổ để lộ ra một đường cong tao nhã, dè dặt kêu một tiếng “Quạc” với Lâm Đàm Đàm.
Lâm Đàm Đàm không hiểu: “Mày cũng muốn ngâm?”
“Quạc quạc.” Đúng vậy, muốn bơi bơi. Nhưng ngỗng trắng nhìn hồ nước phía này lại không nhúc nhích, Lâm Đàm Đàm nhìn ra sự ghét bỏ trong đôi mắt nhỏ của nó.
Cô ngẫm nghĩ một lát rồi đào cho nó một cái hố to, cho nước sạch mới mẻ vào, ngỗng trắng đứng một bên nhìn cả nửa ngày vẫn không động đậy, Lâm Đàm Đàm tưởng nó không thích, ai ngờ chờ nước cát lắng đọng xuống nó mới cất những bước tao nhã đi tới.
Chắc là nó muốn “đi tắm” một cách tao nhã, nhưng nó xem nhẹ sức nặng của mình, “bùm” một phát, chúi đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play