Diệp Tiêu nhanh chóng đến chỗ đám người Đinh Cẩm Ba, lúc này cách lúc anh phát hiện Thiệu Bình còn chưa đến nửa giờ.
Xác định đã sắp xếp xong mọi thứ, quan trọng nhất là nhận được câu trả lời khẳng định, đầy tính thuyết phục từ Bạch Trừng, anh liên hệ với Đinh Cẩm Ba: “Tôi đến rồi.”
Đây là một căn lầu phía tây căn cứ, cả tòa lầu chỉ có bốn tầng, trông như một tòa nhà cao ngất, xung quanh cũng toàn là phòng ốc cao thấp cùng loại, phân bố vô cùng chật hẹp, là một tòa nhà không quá kém, nhưng cũng chẳng khá hơn khu dân cư là bao.
Sở dĩ họ lựa chọn ở đây là do phân bố thế lực nguyên bản ở đây. Lữ Kiếm Bình chủ yếu nắm giữa địa bàn phía đông, Lý Quần chiếm phía tây. Bây giờ Lý Quần bị Lữ Kiếm Bình khống chế, bên nào có thể tiếp nhận Lữ Kiếm Bình đã tiếp nhận, cần giải tán thì giải tán, mới qua có một ngày, chỉnh thể bên này vẫn còn rất loạn.
Cái Đinh Cẩm Ba muốn chính là loạn, hơn nữa chỗ này cách tường căn cứ rất gần, gã vốn định tóm được Lâm Đàm Đàm sẽ lập tức trèo tường trốn đi, dù sao tường thành này cũng không quá cao.
Đương nhiên, bây giờ không cần leo tường nữa, nếu thuận lợi gã còn có thể ép người ta cho mình ngẩng đầu ưỡn ngực, quang minh chính đại ra khỏi căn cứ, còn vác theo rất nhiều vật tư quan trọng và một Diệp Tiêu còn sống nhăn. Nếu tất cả thuận lợi, bọn họ không cần nhìn sắc mặt của những kẻ ở thủ đô nữa, nhiệm vụ cũng không thèm làm, dựa vào vật tư kiếm được cũng có thể dựng một phen cơ đồ.
Nghĩ thế, lòng Đinh Cẩm Ba nóng cả lên, nhưng lửa nhiệt càng rực rỡ gã lại càng cảnh giác, gã sợ Diệp Tiêu sẽ phá hư tất cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT