Khương Ngư nhìn Thẩm Thanh mà không khỏi nhớ đến chính mình năm xưa, khi còn sống ở nhà bác cả.
Thực ra, khi nghe tin đồn, Thẩm Thanh cũng rất tức giận, không hiểu tại sao lại có người vô duyên vô cớ tung ra chuyện này. Nhưng điều cô bé lo lắng nhất không phải là tin đồn, mà là sợ rằng A Ly và Khương Ngư sẽ ghét mình vì chuyện này.
Cô bé đã rất vất vả mới có thể rời khỏi cái thôn nhỏ đó, mới có cơ hội đi học, có hy vọng thay đổi số phận của mình. Cô bé không muốn mất đi điều quý giá này chỉ vì một lời đồn vô nghĩa.
Thẩm Thanh có chút thấp thỏm, nhìn A Ly rồi nhỏ giọng giải thích:
"Tin đồn đó không phải do tớ nói ra đâu."
Trong mắt Thẩm Thanh, A Ly không chỉ là bạn học, là người luôn tỏa sáng như ánh trăng trong lòng các nữ sinh, mà còn là người đã cùng cô chạy trốn khỏi quá khứ. Còn Khương Ngư, bây giờ lại là người cho cô chỗ ở, là "cha mẹ cơm áo" của cô.
A Ly im lặng một lúc, sau đó nhìn thẳng vào mắt Thẩm Thanh. Trước đây, cậu chưa từng chú ý, nhưng bây giờ mới phát hiện đôi mắt của Thẩm Thanh thực sự rất đẹp—đen láy, trong veo và sáng rực. Cậu không kìm được mà khẽ mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT