Tống Nghiên Tuyết khẽ cắn môi, giọng nói đầy vẻ ấm ức: "Không sao đâu, Ngọc Hàn, là chị không tốt, em đừng để ý chuyện này."
"Chị nói thế nào được? Chị đừng lo, em ghét nhất mấy đứa con gái như vậy! Em nhất định phải cho cô ta một bài học!"
Nghe em trai nói vậy, Tống Nghiên Tuyết mới nín khóc mỉm cười.
"Em à, vẫn nóng nảy như thế... Không sao đâu, em đừng gây chuyện. Thật ra cô gái kia cũng không làm gì sai, chỉ là chị không muốn thấy anh Diên Xuyên bị lừa. Nghe nói có rất nhiều người thích cô ta, mà cô ta cũng không phải người Bắc Kinh. Nhưng ăn mặc thì cũng không tệ lắm... Chẳng biết có phải là đang cố ý tiếp cận để moi tiền hay không..."
Nói xong, Tống Nghiên Tuyết làm bộ hoảng hốt, đưa tay bịt miệng lại như thể vừa vô tình lỡ lời.
Ánh mắt Tống Ngọc Hàn lập tức lóe lên: "Yên tâm đi, chị! Em sẽ không gây phiền phức cho chị đâu. À, chị nói cô gái kia tên gì nhỉ?"
Sau khi biết được tên của Khương Ngư, Tống Ngọc Hàn liền mang vẻ mặt đầy "hứng thú" rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play