Vừa nghe xong, Vương Xuân Mỹ không kiềm được mà rơi nước mắt, chồng cô ấy cũng xúc động đỏ hoe cả mắt.
Người ta nói "dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi", với gia đình Vương Xuân Mỹ, số tiền này thực sự quá quan trọng.
Trong khi đó, Lâm Nguyệt vẫn cứ bám theo Đinh Phán Phán. Biết quán ăn làm ăn phát đạt, cô ta liền nảy sinh ý định muốn xin việc ở đây. Tuy nhiên, Khương Ngư vốn không thích Lâm Nguyệt – cảm giác người này có phần âm u khó đoán. Thêm nữa, sau khai trương, lượng khách đã ổn định, cô cũng đã thuê đủ nhân viên, chẳng có lý do gì phải nhận thêm Lâm Nguyệt cả.
Không ngờ, Lâm Nguyệt lại để bụng chuyện này, cắn môi, ánh mắt ẩn chứa sự không cam lòng, nhìn chằm chằm bóng lưng Khương Ngư.
"Cô làm gì thế?"
Đinh Phán Phán vừa quay lại đã bắt gặp ánh mắt Lâm Nguyệt, bất giác rùng mình.
Lâm Nguyệt giật mình, vội vàng lấy lại vẻ mặt đáng thương: "Không có gì đâu, chỉ là tôi muốn xin làm việc trong quán của Khương Ngư, nhưng cô ấy không đồng ý. Có lẽ là tôi không đủ tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT