Khương Ngư mang ruột già kho đi biếu hàng xóm, chủ yếu là để góp thêm chút thức ăn vào bữa cơm của họ. Lúc cô đến, phần lớn mọi người đều đang ăn, nên món quà nhỏ này cũng rất đúng lúc.
Chẳng ngờ rằng phản hồi lại tốt đến vậy.
Do số lượng không nhiều, mỗi nhà chỉ được nếm một chút, nhưng chính vì vậy mà lại càng khiến người ta lưu luyến. Con người mà, cái gì hiếm thì mới quý, cái gì chưa đủ đã thì lại càng nhớ nhung. Giống như tình cảm vậy, càng khó có được thì càng khắc cốt ghi tâm.
Những ngày qua, Khương Ngư mải mê với cuộc sống mới, có lẽ vì mệt mỏi, có lẽ vì thương tâm, hoặc cũng có thể là lòng đã dần nguôi ngoai, cho nên đến tận bây giờ, cô chưa từng nghĩ đến Hoắc Diên Xuyên. Thực ra, như thế cũng tốt, con người ta sống là để hướng về phía trước.
Việc mọi người yêu thích món ruột già kho này là điều Khương Ngư không ngờ tới. Nhưng nghĩ kỹ lại, đồ ăn ngon thì không lo không có thị trường.
Thậm chí, một số người sau khi nếm thử còn đến hỏi cô có bán không. Chủ yếu vì món này không cần chế biến gì thêm, mua về có thể ăn ngay. Đám đàn ông có thể dùng để nhắm rượu, nước kho lại có thể chan cơm hay ăn cùng mì. Quan trọng hơn cả là không ai khác bán món này, cũng không ai nghĩ đến việc kinh doanh nó.
Cảm thấy đây là cơ hội tốt, Khương Ngư nhanh chóng dọn dẹp tầng một. May mắn là cửa hàng cũ vẫn còn bàn ghế để lại, giúp cô tiết kiệm được một khoản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play