Khương Ngư vốn là người có chủ kiến, rất ít khi làm nũng như vậy. Thế nên, dù vừa rồi còn hơi bực mình, nhưng nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, anh chẳng thể nói thêm gì. Quả nhiên, cô nhóc này chính là khắc tinh của anh. Một câu đơn giản của cô cũng đủ khiến anh bình tĩnh lại, quên ngay cơn giận.
Hoắc Diên Xuyên bắt đầu lấy đồ từ trên xe xuống, trong đầu chợt nhớ đến cuộc điện thoại của Tống Phương, mẹ anh. Bà dặn anh phải đưa Khương Ngư về nhà họ Hoắc ăn Tết. Với anh, chuyện này vốn chẳng có gì phải nghĩ nhiều. Năm đầu sau khi kết hôn, đôi vợ chồng trẻ nên về nhà đón năm mới, gặp gỡ người thân trong gia đình. Đây cũng là dịp để Khương Ngư làm quen với mọi người. Nghĩ lại, đám cưới của họ diễn ra quá vội vàng, Khương Ngư đã chịu không ít thiệt thòi.
Thế nhưng, nhìn vào đống đồ cô vừa mua, anh bỗng nhận ra cô có lẽ không hề có ý định về Kinh Thị. Liệu cô vẫn còn để tâm đến những chuyện trước đây sao?
"Đây là năm đầu tiên sau khi chúng ta kết hôn, phải về nhà đón năm mới," anh nói, giọng điệu nghiêm túc.
Nghe vậy, Khương Ngư lập tức đặt túi đồ đang cầm trong tay xuống, ánh mắt thoáng chút bất ngờ.
"Anh phải về nhà ăn Tết à?"
"Không phải anh phải về, mà là chúng ta phải về," anh nhấn mạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play