Một ý nghĩ lướt qua khiến lòng anh càng thêm rối bời: cô nhóc năm nay mới mười tám tuổi, còn mình đã hai mươi ba. Dù đạt được vị trí đoàn trưởng ở tuổi này đã là điều đáng tự hào, nhưng liệu có phải mình hơi già so với cô ấy không.
Hoắc Duyên Xuyên cũng để ý thấy giỏ bánh trung thu trong tay chàng trai kia trông rất quen. Lẽ nào Khương Ngư vào thành phố là để tặng bánh cho người này? Tặng xong rồi lại cùng nhau đi mua sách sao? Ý nghĩ ấy khiến sắc mặt anh lập tức tối lại, hai người lính ngồi cạnh cũng không dám lên tiếng.
Một trong số họ do dự rồi lên tiếng:
"Đoàn trưởng, hay là chúng ta gọi chị dâu lên xe luôn, tiện thể đưa chị ấy về?"
Hoắc Duyên Xuyên thoáng định gật đầu, nhưng sau một lúc suy nghĩ, anh đổi ý:
"Không cần. Chuyến đi này là nhiệm vụ, không thể dùng xe quân đội vào việc riêng. Cô ấy tự về được."
Dừng một chút, anh bổ sung:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play