Tân Diệu ngồi trở lại chỗ của mình, nhưng chẳng ai thèm liếc nhìn nàng dù chỉ một cái.
Phải chăng nàng đã bị cô lập?
Ý nghĩ ấy lướt qua trong đầu, Tân Diệu bất giác mỉm cười.
Với nàng, một mối quan hệ đồng sự đơn thuần lại là điều tốt.
Cho đến khi tan sở, chẳng ai buồn để ý đến nàng. Tân Diệu nhẹ nhàng bước ra khỏi Hàn Lâm Viện.
Lúc đó đúng giờ tan sở, các nha môn lục tục có người đi ra.
“Ngươi có thấy không, thiếu niên mặc áo xanh lục kia chính là Tân Đãi chiếu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play