Thục phi trở lại nội phòng, nhưng không vội chỉnh trang lại dung nhan. Với một người biết mình chắc chắn phải c.h.ế.t như bà ta, nào còn tâm tư để ý đến những điều đó? Khoảng thời gian quý giá mà bà ta tranh thủ được từ tên thái giám truyền lệnh là để giao phó những điều quan trọng.
“Phải tìm cơ hội nói với Thái hậu rằng Hoàng thượng đối xử với Khánh Vương như vậy, tất cả đều vì Hoàng hậu, vì nhi tử của Hoàng hậu...” Thục phi vừa nói vừa không che giấu oán hận trong ánh mắt.
Làm sao không hận cho được? Bà ta thiết kế để ép người đàn bà đó rời đi, huynh trưởng bà ta ra tay với người đàn bà đó, tất cả đều vì Ấp nhi. Chỉ hận không triệt cỏ tận gốc, để đến nông nỗi hôm nay.
Thục phi nuốt không trôi mối bất bình trong lòng. Biết rằng không thể thay đổi cục diện c.h.ế.t chóc của bản thân, bà ta cũng không thể để người đàn bà kia được lợi.
Người của huynh trưởng bà ta đã điều tra được rằng người đàn bà đó có một đứa con, tính theo năm tháng, hẳn là đứa trẻ trong bụng khi ả rời cung.
Nhưng chuyện này làm sao nói rõ ràng được? Đứa trẻ đó sinh ra ở chốn dân gian, làm sao có chứng cứ để nói là con của Hoàng thượng?
Chỉ cần điều này thôi, Thái hậu đã không thể dung tha việc đứa trẻ ấy được nhận tổ quy tông, huống hồ Thái hậu vốn cũng ghét cay ghét đắng người nữ nhân kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT