Hưng Nguyên Đế vốn là một quân vương cần mẫn, không, phải nói là quá mực cần mẫn, đến mức khiến các đại thần lúc nào cũng lo sợ ngài sẽ hủy bỏ hết ngày nghỉ. Có lẽ nhờ ngài tận dụng trí óc không ngừng dù đã ở tuổi này, nên đầu óc vẫn còn minh mẫn. Dẫu thời gian bước chân vào hậu cung không nhiều, ngài vẫn lặng lẽ ghi nhớ những thói quen nhỏ nhặt của các phi tần.
Chẳng hạn như Thục phi, mỗi khi định than phiền thì giọng điệu dịu dàng hơn hẳn thường ngày.
Hưng Nguyên Đế cũng chẳng vạch trần, chỉ ung dung ngồi trên ghế, nâng chén trà mà cung nữ dâng lên.
Trà trong cung tất nhiên là thượng hạng, hoàng thượng nhấp từng ngụm, thong thả lắng nghe Thục phi.
Thục phi âm thầm nhíu mày.
Bà ta không ngốc, có nghe hay không, nam nhân có chú ý tới lời một nữ nhân hay không đều có thể nhìn ra được. Sự nhiệt tình của hoàng thượng đối với bà ta còn không bằng đối với các đại thần, nhưng cũng may, đối với các phi tần khác ngài cũng như vậy.
Điều này khiến Thục phi không khỏi nghĩ đến Tân Hoàng hậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play