"Kiều Long à, Kiều Long!" Ông ngoại thở hổn hển từ phía sau chạy lên đuổi theo, ông nhìn sơ qua tôi rồi nhìn về phía cánh cửa nhà anh trai lão Tam què đang đóng chặt, há miệng nói, "con à, con đến đây làm gì thế, Trần Uy là một đứa côn đồ, làm sao chúng ta nói lý lẽ với nó được?"
Tôi nhìn ông ngoại, cảm thấy cổ họng khô rát, "ông ngoại, Trần Uy đã bị bắt rồi, chiều hôm qua gã bị cảnh sát đưa đi, không phải gã phóng hỏa đốt nhà mình..."
Ông ngoại sững người một lát, "không phải nó thì còn ai nữa?"
Tôi biết trong lòng ông ngoại cũng chắc chắn việc này do Trần Uy làm, chỉ là ông không muốn tôi đến đây vì sợ tôi chịu thiệt. Tôi lắc đầu, đỡ cánh tay của ông ngoại, "chúng ta về thôi, con cũng không nghĩ ra là ai làm."
Ông ngoại liếc nhìn tôi, "có khi nào là mấy đứa đàn em của Trần Uy không, nó vào tù rồi, nhưng vẫn có thể sai đàn em làm mà."
Tôi tiếp tục lắc đầu, "ông ngoại, sao mà được chứ, nếu Trần Uy bị bắt vào tù, gã chắc chắn không dám gây thêm chuyện để tăng tội đâu. Giờ gã còn chưa kịp minh oan cho mình nữa là."
Ông ngoại thở dài, "con nói xem, việc này sao lại rối ren thế. Sớm biết Trần Uy bị bắt vào tù, Gái lớn cần gì phải treo cổ tự tử. Con cũng không cần lấy nửa củ nhân sâm nấu canh cho con bé, cứu sống rồi lại tiễn nó đi, cuối cùng lại để Trần Uy đến gây rắc rối. Cuộc đời thật vô thường, nhà mình không phải do Trần Uy đốt, thì còn có thể là ai? Đây cũng không phải mùa đông, nhà mình không đốt lò sưởi, chẳng lẽ tự nhiên bốc cháy được sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT