Mặc dù tôi không giỏi xem bệnh, xem phong thủy như bà ngoại, nhưng những gì có thể học được thì tôi đều biết, đặc biệt là Bác hôn sát mà tôi đã lén nghe được khi còn nhỏ. Tôi cũng biết điều đó có nghĩa là đường tình duyên trắc trở, nếu không phá giải được thì bất kỳ ai muốn ở bên tôi đều sẽ gặp xui xẻo lớn.
Ví dụ như Phương Đại Bằng, người đã bị gãy chân sau khi rơi xuống mương. Vì chấn thương này, cậu ta phải nằm nhà dưỡng bệnh suốt nửa năm, cuối cùng phải học lại lớp chín và thi lại vào cấp ba. Dù không ai nghĩ rằng chuyện này có liên quan đến tôi, thậm chí Phương Đại Bằng còn rất cảm động khi tôi đến bệnh viện thăm cậu ta, nhưng chỉ có tôi biết rằng… chính tôi đã hại cậu ta.
Có điều tôi không dám hỏi bà ngoại, bởi vì tôi biết nếu có thể phá giải, bà đã làm từ lâu rồi. Tôi không muốn làm bà ngoại khó xử, bà đã lớn tuổi, tôi cũng không muốn bà vì tôi mà phải lo nghĩ thêm điều gì.
Thế nhưng, ông trời dường như cứ muốn trêu đùa tôi. Theo yêu cầu của bà ngoại, tôi vào học trung cấp trên thị trấn, thực ra cũng chỉ để lấy tấm bằng tốt nghiệp. Tôi học một ngành mới lúc đó, gọi là chuyên gia dinh dưỡng, thế nhưng tôi cũng không biết sau này có thể làm gì, dù sao cũng chỉ là lê lết sống qua ngày. Hứa Mỹ Kim không được đi học nữa, nó phải ở nhà phụ giúp gia đình làm ruộng, làm việc nhà. Về phần tôi, nhìn bề ngoài có vẻ may mắn hơn nó rất nhiều, nhưng thực ra trong lòng tôi lại vô cùng bức bối.
Bởi vì từ khi nhập học, tôi đã liên tục bị nam sinh theo đuổi. Hoa đào nát của tôi dường như nở quá rộ, tổng cộng có đến bốn, năm người. Người đầu tiên còn nhẹ, chỉ vì muốn đi ăn cùng tôi mà trượt chân ngã từ cầu thang xuống, bị chấn động não nhẹ. Người cuối cùng thảm nhất, trong kỳ nghỉ cứ khăng khăng muốn đưa tôi về nhà, kết quả bị xe đâm suýt nữa trở thành người thực vật.
Những người còn lại thì hoặc bị trật chân khi chơi bóng rổ, hoặc đang ăn thì vô tình cắn vào lưỡi, thậm chí còn cắn đứt một miếng thịt, suốt một thời gian dài không thể nói chuyện được. Nhìn thấy cậu ta như vậy, tôi không khỏi cảm thấy áy náy vô cùng.
Thêm vào đó, vì vấn đề của bản thân, tôi sợ các bạn cùng phòng phát hiện ra mình khác với họ, nên luôn hành động một mình, không còn cởi mở như trước mà có phần lập dị. Bọn họ thì thầm bán tán sau lưng bảo tôi trông thật ngầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play