Sáng sớm ngày hôm sau, khi tôi ngủ dậy bà ngoại đã ra ngoài mua những đồ dùng cần thiết trở về. Trước tiên bà ngoại điểm một ít chu sa lên cửa cổng. Chu sa trừ tà, cái này tôi cũng biết, bình thường khi bà ngoại vẽ bùa hộ thân cho người khác cũng sẽ dùng đến một ít chu sa.
Tiếp đó, bà ngoại bảo tôi đi bẻ rất nhiều cành liễu để cắm lên dầm cửa. Tôi vừa đưa cành liễu cho bà ngoại vừa hỏi "ngoại ơi, dùng nhiều cành liễu như vậy để làm gì."
Bà ngoại không hề quay đầu lại, trả lời tôi "che mắt âm sai, để bọn họ không tìm được cổng, thế thì không vào nhà được."
Tôi dạ một tiếng, không hỏi thêm nữa. Ánh mắt lơ đãng lướt qua xung quanh thì thấy Trác Cảnh đang khoanh tay, đứng ngoài sân nhìn chúng tôi, nét mặt anh ấy có phần không vui. Tôi biết luôn lý do tại sao, anh ấy còn giận tôi dám hù dọa mình đây mà, bởi vì lúc tôi cười ha ha anh ấy cũng nghe thấy.
"Kiều Long, com nhìn gì đấy."
"Dạ?" Tôi giật mình, tiếp tục giơ tay đưa cành liễu cuối cùng cho bà ngoại "ngoại ơi, An Kỳ thực sự là người đó của Trác Cảnh hả ngoại?"
"Làm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT