Ngay khi xe vừa chạy vào tiểu khu, tôi thậm chí không cần cố ý đi tìm Văn Hiểu Ni, chỉ nhìn vào đám đông đang tụ tập cũng đủ biết cô ấy chắc chắn đang ở đó.
Tôi xuống xe, chen vào đám đông, “xin lỗi, nhường đường một chút, nhường đường một chút.”
Vừa chen vào nhìn thấy Văn Hiểu Ni tôi liền sững người, “Văn Hiểu Ni! Cô đang làm cái gì vậy!!”
Văn Hiểu Ni ngồi bệt dưới đất, khoanh chân, một tay còn cầm một nắm cỏ. Đúng vậy, là cỏ, chính là loại cỏ thường được trồng trong các dải dải cây xanh ven đường. Có lẽ cô ấy nhổ luôn cả gốc nên vẫn còn dính cả đất, rồi cứ thế nhét vào miệng nhai ngấu nghiến, giống như đang ăn món gì ngon lành lắm. Thấy tôi gọi, Văn Hiểu Ni quay mặt lại nhìn tôi một cái, ánh mắt đờ đẫn như không nhận ra tôi, sau đó lại tiếp tục nhét cỏ vào miệng.
Đám đông xung quanh xì xào, “nhìn xem, chắc bị tâm thần rồi, không ăn cỏ thì ăn đất, trong khu sao lại có người thế này chứ.”
Có người bên cạnh tiếp lời, “tôi biết cô gái này, bán điện thoại ở gần trung tâm thương mại Hưng Mậu ấy, bình thường chẳng có vấn đề gì cả, chắc thất tình nên bị đả kích quá nặng rồi.”
“Văn Hiểu Ni!!” Thấy cô ấy vẫn tiếp tục ăn, tôi cuống lên, lao đến hất nắm cỏ trong tay cô ấy ra, “sao cô lại ăn thứ này!!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play