Khi Tô Văn Sơn về đến nhà, Đỗ Hiểu Hồng đang ngồi trên ghế sô pha tính toán sổ sách, đều là mấy thứ đồ định mua thêm cho nhà mình và hai đứa nhỏ.
Thấy Tô Văn Sơn về, bà ta cười tươi hỏi: “Nhà họ Lộc vừa gọi điện thoại tới, nói tranh thủ mấy ngày nghỉ cuối tuần này, sẽ qua đây tâm sự với chúng ta.”
“Ông có nghe ngóng được nhà họ Lộc cưới cháu dâu cả cho nhà bên kia bao nhiêu tiền lễ hỏi hay không?”
“Nhà họ Lộc thúc giục chúng ta thế này, sợ là sốt ruột rồi.” Đỗ Hiểu Hồng càng nghĩ càng vui vẻ: “Nói không chừng đúng là có thể kiếm được không ít tiền lễ hỏi, mấy năm nay nhà họ Lộc ở trên thành phố tích cóp được không ít của cải.”
Tôi đã tính qua rồi, ít nhất cũng ta phải đòi một vạn tám ngàn, như vậy có thể mua được đàn dương cầm cho Điềm Điềm rồi, sau đó mua thêm…”
Vốn dĩ Tô Văn Sơn đang bực bội vì khuyên bảo Tô Nhuyễn không thành công, bây giờ lại nhìn thấy dáng vẻ thiển cận của Đỗ Hiểu Hồng, ông ta giận dữ nói: “Nhuyễn Nhuyễn là con gái ruột của tôi đấy, bà cứ làm như chúng ta đang bán người vậy! Chúng ta kết thân với nhà họ Lộc chứ không phải kết thù! Bà cảm thấy cuộc sống của tôi hiện tại đang tốt quá có phải không?”
Đỗ Hiểu Hồng nhíu mày: “Ông không thể nói chuyện tử tế được à? Làm gì cứ như ăn phải thuốc s.ú.n.g thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play