Khi Lộc Minh Sâm trở lại phòng bệnh, đúng lúc bà cụ Lộc đưa cơm tới, nhìn thấy anh, bà ta cười hiền lành, nói: “Minh Sâm mau tới đây, hôm nay có canh xương hầm đó, uống nhiều chút có lẽ sẽ mau chóng khỏe lại, cuộc đời còn dài lắm, nói không chừng ngày nào đó cháu lại có thể đứng lên.”
Lộc Minh Sâm không để ý tới lời càm ràm của bà ta, lúc bưng bát canh lên đột nhiên buột miệng: “Bên phía nhà họ Tô nói thế nào? Tô Nhuyễn không đồng ý?”
Bà cụ Lộc nhăn mày lại, thật ra ông cụ Lộc không muốn cưới Tô Nhuyễn lắm, ban đầu còn tưởng rằng cô là con nhóc cha không thương mẹ không yêu, gả qua bên này bọn họ có thể tùy ý đắn đo lung lạc.
Vân Chi
Nhưng trải qua chuyện lần trước, bọn họ phát hiện ra, sợ là Tô Nhuyễn không phải đèn cạn dầu, hai người không có ý gì với nhau thì thôi, nhưng nếu hai người một lòng, sợ là không dễ dàng lấy được mấy thứ ông ngoại Lộc Minh Sâm để lại.
Nghĩ đến đây, bà cụ định kéo dài thời gian: “Ông nội đang nói khéo giúp cháu rồi, cháu không biết đâu, Tô Văn Sơn kia chính là người không có lợi không dậy sớm, nếu để đối phương biết cháu khăng khăng đòi cưới Tô Nhuyễn, nói không chừng sẽ giở công phu sư tử ngoàm, nhà ta đâu phải coi tiền như rác cho bọn họ mặc sức lừa bịp tống tiền.”
“Vốn dĩ cháu cũng đâu phải khăng khăng đòi cưới cô ấy.” Lộc Minh Sâm nhún vai tỏ vẻ: “Chỉ là nhìn cô ấy thuận mắt hơn người khác một chút mà thôi, nếu không đồng ý thì quên đi, dù sao tháng sau cháu cũng phải về quân khu rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play