Ngôn Thành Nho cười nói với Tô Nhuyễn: “Con lên đây mẹ con có đất dụng võ rồi, trước đây trong nhà toàn là đàn ông con trai, đều ăn mặc kiểu dáng đơn giản, cặp tay khéo léo kia của mẹ con không phát huy ra được trình độ vốn có.”
Ông ấy nói thế mọi người đều bật cười, Ngôn Thiếu Dục ngồi trên ghế số pha đơn vươn tay ra lấy một quả táo, vừa xem tivi vừa gọt vỏ, sau khi gọt xong thì cắt thành miếng nhỏ đặt trước mặt Tô Nhuyễn.
Ngôn Thiếu Thời vừa xem tivi vừa lấy tăm xỉa răng cắm vào miếng táo, đầu tiên là đưa một miếng cho Tô Nhuyễn, sau đó đưa cho Lý Nhược Lan, Ngôn Thành Nho và Ngôn Thiếu Dục, cuối cùng bản thân ôm cả đĩa lên ăn.
Ngôn Thiếu Dục nhẹ nhàng đá en trai một cái, lại gọt thêm quả nữa đưa cho Tô Nhuyễn.
Tô Nhuyễn nhận lấy, dựa lưng vào ghế sô pha, cả người vô thức thả lỏng. Đời trước cô từng hưởng thụ sự săn sóc tỉ mỉ của nhà họ Tô và nhà họ Hoắc, nhưng lại không cảm thấy thoải mái như chìm trong bông gòn thế này, cả người cô đều thả lỏng, tâm trạng sung sướng, phiền não hoàn toàn tiêu tan.
Thứ cô đã từng hâm mộ, đã từng khao khát, quả nhiên rất tốt đẹp…
Lý Nhược Lan nhìn nụ cười trên môi con gái, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng vô hạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play