Hoắc Hướng Dương chỉ là lỗ tai mềm, không muốn nghĩ xấu cho người khác, nhưng anh ta không phải kẻ ngốc, nhìn thấy cảnh này có gì là không rõ nữa. Anh ta lập tức khiếp sợ nhìn Tô Thanh Thanh: “Cô thật sự…”
Tô Nhuyễn lại giả bộ lau khóe mắt, nhìn Tô Thanh Thanh nói: “Thanh Thanh, chị thề, chị sẽ không bao giờ tranh đoạt Hoắc Hướng Dương với em, coi như chị báo đáp ân tình trước đây em đồng ý gả tới nhà họ Lộc thay chị.”
Mẹ Hoắc lập tức nói: “Cô ta làm vậy đâu phải vì cháu, do bản thân cô ta cảm thấy gả qua nhà họ Lộc nhiều chỗ tốt mà thôi! Tô Nhuyễn, cháu đừng bị cô ta lừa!”
Tô Nhuyễn đưa lưng về phía mẹ Hoắc, cô nhìn Tô Thanh Thanh, trong mắt chứa đầy ý cười, khi hai đóa “Tiểu bạch hoa” xuất hiện mẫu thuẫn, tất nhiên sẽ có một đóa sai, việc gì cô phải cáo trạng?
Đối với chuyện khó lý giải, mọi người càng cân nhắc càng khắc sâu ấn tượng, mới càng tin tưởng vào kết luận mà mình phỏng đoán ra.
Tô Thanh Thanh nắm chặt tay, cả người run rẩy, Tô Nhuyễn nói như vậy khiến cô ta muốn cãi lại cũng không thể, cô ta có thể nói chuyện gả thay kia không phải vì Tô Nhuyễn sao? Nhưng nếu là vì Tô Nhuyễn, vậy thì vì sao còn tới tranh đoạt Hoắc Hướng Dương?
Tô Nhuyễn lại làm như không nghe thấy lời mẹ Hoắc nói, vẫn đang tiếp tục dùng giọng điệu đáng thương, cầu xin: “Em đi nới với Võ Thắng Lợi một câu, bảo anh ta buông tha cho chị có được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT