Trong mắt mẹ Hoắc hiện lên một tia mãn ý, nhìn Tô Nhuyễn lại càng từ ái hơn: “Bé ngoan, dì biết cháu là người hào phóng, nhưng chuyện gì nên tính vẫn phải tính toán rõ ràng, sau này chúng ta hòa thuận…”
“Xin lỗi…” Tô Nhuyễn cắt ngang lời bà ta: “Nhà họ Hoắc hòa thuận hay không có liên quan gì với cháu?”
Hoắc Hướng Dương gãi đầu, đỏ mặt nói: “Tô Nhuyễn, tôi biết chuyện trước đó khiến em không vui, thật ra tôi với Tô Thanh Thanh không có gì…”
Ngay cả ánh mắt xem thường Tô Nhuyễn cũng lười cho anh ta, lời này kiếp trước cô từng nghe ngót nghét một vạn lần rồi, cô lạnh lùng đáp lại: “Tôi nghĩ mọi người hiểu lầm rồi, ngày xem mắt rõ ràng mọi người coi trọng Tô Thanh Thanh mà, nên không liên quan gì với tôi mới đúng chứ.”
Thấy thái độ lạnh lùng của Tô Nhuyễn, đột nhiên trong lòng mẹ Hoắc có chút bất an, lúc này bà ta không rảnh làm ra vẻ, vội vàng nói ngay: “Sao có thể, người Hướng Dương xem mắt vẫn luôn là cháu.”
Tô Nhuyễn buồn cười, nói: “Dì, nói một mình cháu cảm nhận sai còn có khả năng, nhưng không thể nói cả bà nội cháu, thím Hai, Tô Thanh Thanh, thím Triệu đều cảm nhận sai chứ?”
Hoắc Hướng Dương vội vàng giải thích: “Không phải, mọi người thật sự hiểu lầm rồi……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT