Lục Ba Cân nhìn tấm ảnh chụp cười rộ lên: “Trạm Trạm, Ô Ô, không biết xấu hổ.”
Ảnh này khi bọn trẻ một tuổi rưỡi, lần đầu tiên hai đứa chính thức đi nghỉ hè, Tô Nhuyễn phơi một chậu nước lớn trong sân, khi nước nóng ném hai đứa vào chậu nước tắm rửa.
Kết quả hai đứa nhóc rất thích tắm, cũng thích cởi hết quần áo, luôn nhân lúc Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm không để ý, cởi trần chuồng chạy khắp sân nhà, mấu chốt là bọn nhóc còn biết hợp tác mỗi đứa chạy một đầu, như vậy muốn bắt được bọn trẻ cũng phải tốn không ít công sức.
Mọi người nhìn hình ảnh hai đứa nhóc trơn bóng “Thiên chân vô tà” cười ha ha, Ô Ô và Trạm Trạm đang chơi ngẩng đầu lên nhìn, xấu hổ lao vào lòng cha mẹ mình.
Trạm Trạm ôm lấy tay Tô Nhuyễn, mặt nhỏ chôn trên vai cô, dáng vẻ thẹn thùng. Ô Ô cũng vậy, cũng ôm chặt Lộc Minh Sâm, chỉ khác là cô b é dùng khuôn mặt nhỏ của mình cọ vào mặt Lộc Minh Sâm, làm nũng: “Cha, người kia không phải con, mau đổi ảnh đi.”
Hành động của hai đứa trẻ chọc mọi người cười to, Lục Ba Cân đang định trêu chọc, lại nghe thấy tiếng cười lớn hơn, lần này hình như nhằm vào cậu. Cậu bé ngước mắt lên, lập tức trông thấy một tấm ảnh chụp của cậu, cũng cởi truồng.
Ngày đó Lục Thần Minh đánh cậu, cậu sợ tới mức trực tiếp leo lên cây đại thụ trước nhà, đợi khi xuống dưới quần bị vướng vào cành cây, cuối cùng m.ô.n.g trần rơi xuống, dáng vẻ co quắp, một tay che m.ô.n.g một tay che chim nhỏ, người trong con ngõ đều cười, khi ấy Tô Nhuyễn đang cầm máy ảnh, đã chụp lại một tấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play