Sau khi tách khỏi đám người kia, cô lại chạy tới phòng bệnh của Lý Nhược Lan, nhưng lúc này lại không có ai trong phòng.
Tô Nhuyễn hoảng sợ, vội vàng kéo ý tá lại hỏi, mới biết được không lâu trước đó Lý Nhược Lan đã ồn ào đòi xuất hiện, vừa làm xong thủ tục đã ra về rồi.
Tô Nhuyễn không ngờ Lý Nhược Lan lại sốt ruột như vậy, cô cũng lập tức vội vàng chạy về khách sạn, quả nhiên vừa mới đi qua góc đường đã trông thấy một người phụ nữ có diện mạo giống cô đang đứng trước cửa khách sạn.
Nhìn qua đối phương có vẻ chưa tới bốn mươi tuổi, để mái tóc quăn đang lưu hành thời đại này, trên người mặc áo sơ mi và quần dài xinh đẹp, dễ nhận ra bà ấy đã cố ý trang điểm, rất có phong cách của nữ minh tinh hồng kong thập niên 90.
Ngôn Thiếu Thời từng nói, thật ra Lý Nhược Lan rất thích ăn diện, nhưng mà đời trước ngoài vài lần gặp mặt đầu tiên Lý Nhược Lan còn trang điểm ra, sau này bởi vì bệnh tình của cô, Lý Nhược Lan đã mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần rồi, cả người cũng nhanh chóng già đi, không còn tâm trạng trang điểm…
Có lẽ đã nhận ra ánh nhìn chăm chú của Tô Nhuyễn, Lý Nhược Lan nhanh chóng nghiêng đầu, trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, rõ ràng đối phương có chút vô thố.
Lý Nhược Lan căng thẳng nắm chặt quần áo, cẩn thận mở miệng hỏi: “Nhuyễn Nhuyễn?”
Giây phút này, tất cả cảm xúc vui mừng, áy náy, lo lắng… Đều rút lui như thủy triều, trong đầu Tô Nhuyễn chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất, chính là ôm chặt lấy người phụ nữ trước mắt, người phụ nữ đã từng nhọc lòng vì cô cả đời, cô từng thẹn cả đời…
Cô không nói câu nào nhanh chân bước đến, dùng sức ôm lấy đối phương: “Mẹ……”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT