Ánh mắt Tô Nhuyễn nhìn qua người nhà họ Lộc, nói: “Dựa vào tôi là cháu dâu nhà họ Lộc, có tên trong sổ hộ khẩu nhà họ Lộc.”
“Không thì dựa vào đâu cháu trả mọi người tiền lương cao như vậy, không phải đều vì chúng ta là thân thích sao? Lẽ nào lúc cháu có tiền thì mọi người xum xoe, lúc cháu hết tiền mọi người lại khoanh tay đứng nhìn? Chỗ Tô Nhuyễn cháu không có cái đạo lý ấy.”
“Hơn nữa chỗ mẹ cháu, mọi người cũng biết rồi đấy, thân thích nhiều thật, nhưng có tiền nhất cũng chỉ có nhà mẹ cháu, một năm hai người có thể tiết kiệm năm sáu ngàn đã không tệ rồi, các cậu cháu thì khỏi nói đến. Có g.i.ế.c bọn họ cũng không lấy ra được hai mươi vạn.”
“Nếu ông chủ Đỗ muốn đòi tiền, đương nhiên là đòi nhà họ Lộc có hiệu quả hơn rồi.”
Chẳng trách từ khi bước vào phòng, ánh mắt anh Long kia đã quét khắp nơi như tia X, hóa ra là đang đánh giá giá trị căn nhà này.
Đột nhiên như nhớ tới điều gì đó, Tô Nhuyễn nói với anh Long: “À, ngoài phòng đơn vị phân phối cho, tất cả tài sản khác của nhà họ Lộc đều nằm dưới danh nghĩa ông nội tôi, nói không chừng chỉ cần tìm một mình ông nội là đủ rồi.”
Ông cụ Lộc giận dữ: “Tô Nhuyễn, cô đừng quá đáng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play