Trước khi kết hôn Lộc Thải Hà có thể có được cuộc sống gần như không kém mấy người anh trai của mình, trong khi ông cụ Lộc trọng nam khinh nữ nặng như vậy chính vì phần ngang ngược vô lý, bá đạo hỗn xược, chua ngoa đanh đá này.
Dù là người nhà cũng hận đến ngứa răng, nhưng nếu dùng đối phó với người ngoài lại là vũ khí sắc bén.
Lâm Mỹ Hương khuyên bà ta: “Em cứ trực tiếp tới trường học tìm cô ta, đừng mắng chửi người, mà cầu xin, cầu xin cô ta tìm giúp em một phần công việc là được. Hại cô chồng thảm như vậy, chẳng lẽ không nên đưa chút tiền, tìm việc làm sao? Nếu cô ta không đồng ý, ngày nào em cũng tới ngồi xổm trước cửa lớp cô ta, chẳng lẽ cô ta nhẫn tâm nhìn em đói chết.”
Lộc Mãn Ý cũng nói: “Không phải xưởng thủy tinh chỗ chồng em đang làm dạo này cũng ít việc sao? Chồng em ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới cũng không kiếm được bao nhiêu, thà xin nghỉ dài hạn đi làm công trình kia còn hơn. Nếu nhà họ Ngôn đồng ý thì cùng nhau làm một trận, nếu không bọn họ đừng mong yên ổn.”
Về phương diện quấy nhiệu, đương nhiên kinh nghiệm của Lộc Thải Hà tương đối phong phú rồi, chỉ là đột nhiên nhớ tới điều gì đó, bà ta cảnh giác hỏi: “Không phạm pháp chứ?”
Dễ nhận ra Lộc Mãn Ý đã từng tìm hiểu: “Không đánh nhau, không mắng chửi sẽ không phạm pháp. Lộc Minh Sâm là quân nhân, không thể tùy tiện chống đối, những người khác đâu phải. Nếu không, đám vô lại với đám đàn bà đanh đá trong thôn cũng bị cảnh sát bắt đi từ lâu rồi, chỉ sợ nhà giam cũng không đủ chỗ.”
Lộc Thải Hà cũng cảm thấy lời này có lý, nhưng không hiểu sao lại mơ hồ có cảm giác chỗ nào đó không đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT