Nhìn sắc mặt đối phương càng lúc càng đáng sợ, Bùi Trí Minh khẽ nuốt nước miếng, cẩn thận mở miệng nói: “Thật ra, hôm qua chị dâu vừa mới gọi điện về nhà báo tin bình an rồi, nói là đang ở quân khu, chắc là không xảy ra chuyện gì đâu, lão đại đừng quá lo lắng.”
Nghe thấy thế Lộc Minh Sâm lập tức quay sang nhìn anh ta, Bùi Trí Minh túm chặt lấy tay lái, vội vàng biện giải: “Do chính ủy Vương ra lệnh không cho em nói.”
Lộc Minh Sâm mở miệng: “Báo bình an khi nào, cụ thể nói những gì?” Vì cảm xúc căng thẳng giọng nói cũng hơi nặng nề.
Bùi Trí Minh vội vàng đáp: “Ngoài ngày mùng năm ra, mùng bốn và mùng sáu đều gọi điện thoại, bình thường đều gọi vào giữa trưa và buổi tối, nói ở quân khu đợi anh làm xong nhiệm vụ rồi về…”
Cơ thể căng chặt của Lộc Minh Sâm chậm rãi dựa vào ghế ngồi, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Bùi Trí Minh phỏng đoán: “Em nghĩ khả năng chị dâu ở ngay tỉnh Đông Lâm, có lẽ vì anh đột nhiên trốn đi, chị dâu không tiện nói sự thật với người nhà, nên mới nói đến tìm anh, dù sao chị ấy cũng là người sĩ diện như vậy…”
Anh ta còn chưa nói dứt lời, đã cảm nhận được ánh mắt như muốn đ.â.m thủng anh ta phát ra từ ghế bên cạnh, khiến cả người anh ta cứng đờ: “Sao… Sao thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play