Lộc Minh Sâm nhìn chằm chằm vào miệng vết thương trên tay Tô Nhuyễn, cuối cùng vẫn gọi một cô y tá đi ngang qua tới xử lý giúp.
Tô Nhuyễn nhìn thấy thế, cười không ngừng, người này ngây thơ quá.
Vân Chi
Nhưng mà Tô Nhuyễn cũng không tiếp tục trêu anh, dễ nhận ra cảm xúc của đối phương vẫn chưa tốt lắm, khả năng mình yên tĩnh sẽ thích hợp hơn.
Hơn tám giờ sáng hôm sau, Tô Nhuyễn tới bệnh viện đón Lộc Minh Sâm. Vốn dĩ tưởng rằng qua một đêm cảm xúc của anh sẽ tốt hơn, nhưng không biết tối hôm qua lại xảy ra chuyện gì, mà áp suất trên người anh càng ngày càng thấp.
Anh mặc một bộ đồ dã chiễn rộng thùng thình, đương nhiên là hoàn toàn không có đai lưng rồi. Nghe thấy tiếng cô, anh nâng mí mắt lên nhìn cô một cái, rồi lại rũ mắt xuống, nằm liệt trên xe lăn, dáng vẻ giống như có thể ngủ say bất cứ lúc nào.
Tô Nhuyễn bị dáng vẻ này của anh chọc cười: “Anh Minh Sâm, anh vẫn còn phản nghịch quá nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT