Chứng cứ vô cùng xác thực, còn truyền tay rất nhiều các bà các thím trong thôn, lần này coi như đã xé sạch mặt với Tô Văn Sơn rồi, có dùng keo gắn lại cũng không gắn được.
Nhưng mà cũng chính vì như vậy, hình như Tô Văn Sơn định bất chấp tất cả không trả lại số tiền này.
Dù sao cũng đã tham tận mười tám năm rồi, khi tham một tháng hai tháng bọn họ cảm thấy không nhiều lắm, cũng chỉ đủ để cải thiện cuộc sống, thi thoảng có chút niềm vui bất ngờ. Bây giờ bắt bọn họ dùng một lần đào hết tích tụ trong nhà ra trả lại, sao có thể không đau lòng?
Mà người phải lấy tiền ra trả lại còn là Đỗ Hiểu Hồng nữa.
Ngày hôm đó sau khi xong việc Lý Nhược Lan không đi theo Tô Nhuyễn và người nhà họ Lộc quay về thành phố, mà ở lại huyện Khai Vân với Trang Tư Viện, ngày hôm sau trực tiếp tới chặn đường Tô Văn Sơn trước cửa khu tập thể cán bộ. Đỗ Hiểu Hồng thấy vậy muốn khóc lóc lăn lộn chơi xấu, dù sao từ trước tới nay thể diện của bà ta cũng không ra gì rồi, lần này càng liều c.h.ế.t không chịu lấy ra số tiền kia.
Theo lời bà ta nói, bây giờ thanh danh của Tô Văn Sơn cũng đã không còn, tất cả mọi người đều biết chuyện này rồi, trả lại tiền cũng không thay đổi được gì, thì vì sao phải trả?
Lần trước vì không mua được đàn dương cầm Tô Điềm Điềm đã khóc lớn một trận, bây giờ trả lại số tiền này, sang năm con gái bà ta có thể tiếp tục tới trường trung học Thánh Đức đi học hay không đều là vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play