Dì Phúc xuất hiện, tất cả xấu xa trước đó phảng phất như đều biến mất không thấy đâu nữa.
Trước khi bà cụ Tô ra về, thái độ đã thay đổi hoàn toàn không còn oán khí như lần trước gọi điện thoại tới, cũng không lạnh nhạt với Tô Nhuyễn, mà kéo tay cô thở dài: “Bà biết cháu oán cha mình, mấy năm nay đúng là cha cháu bị Đỗ Hiểu Hồng dỗ dành càng ngày càng kỳ cục.”
“Nhưng mà cháu đừng lấy tiền đồ của cha cháu ra để trút giận, mấy năm nay cha cháu chưa lên chức rồi, quá khó khăn, vì lần sát hạch thăng chức năm nay cha cháu đã phải chuẩn bị rất nhiều, thường xuyên thức đêm tăng ca, tóc trên đầu cũng rụng từng nắm, nếu bị dăm ba câu của cháu làm tan thành mây khói…”
“Đổi lại là cháu, nếu khi cháu chuẩn bị thi đại học bà nội lại ngăn cản không cho thi, cháu có hận hay không?”
“Cháu nghĩ kỹ lại đi.” Bà cụ Tô thở dài: “Người ta đều nói, cha con ruột không có thù cách đêm, cháu cũng sắp kết hôn rồi, hai ngày nữa cháu về nhà nhận lỗi với cha mình, hai cha con nói rõ ra là tốt rồi.”
“Sau này sẽ thành người nhà khác, dù muốn làm ầm ĩ với cha cháu cũng không còn cơ hội đâu.”
“Lần này cha cháu cũng hối hận rồi.” Nói tới đây, hốc mắt bà cụ đỏ lên: “Cha cháu cũng không ngờ sẽ ép cháu đến bước đường này, nếu như biết trước cháu sẽ bị dọa sợ như vậy, dù phải liều mạng cha cháu cũng sẽ xử lý cho cháu…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT