Tô Nhuyễn nhìn một chồng phiếu gửi tiền trong hộp sắt kia, cuối cùng đã tìm thấy cơ hội hỏi ra chuyện mình luôn muốn biết: “Mẹ từng gửi cho con tổng cộng bao nhiêu tiền?”
Nói tới chuyện này, Lý Nhược Lan lại có dấu hiểu bốc hỏa: “Trước khi con lên sáu, mỗi tháng mười đồng.”
Mười đồng một tháng trong năm bảy mấy cũng không ít, khi đó tiền lương của Tô Văn Sơn cũng mới hơn ba mươi đồng.
“Sau này dần dần tăng lên, mẹ đoán được chắc chắn ông ta sẽ ăn bớt một chút, nên nghĩ mình cho nhiều một chút, dùng một nửa lên người con cũng đủ rồi.”
Lý Nhược Lan tức giận: “Nhưng mẹ trăm triệu lần không nghĩ tới, ông ta lại có thể vô sỉ tới mức này, vậy mà giấu hết vào túi riêng.”
Ai có thể nghĩ tới, một vị cục trưởng cục giáo dục như Tô Văn Sơn lại khắt khe với con gái ruột của mình như vậy?
Bản thân ông ta không thiếu tiền, Lý Nhược Lan cảm thấy kém nhất cũng chỉ mặc kệ Tô Nhuyễn không hỏi tới, lấy bớt số tiền bà ấy gửi về, mặt khác đều đưa cho bà cụ Tô để nuôi dưỡng Tô Nhuyễn, kết quả bà ấy vẫn xem nhẹ sự dối trá và vô sỉ của người nhà họ Tô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT