Tô Nhuyễn dõng dạc đáp lại: “Bà nội, sao cháu có thể dựa vào cha mình mãi như vậy, bà xem, từ chuyện cháu đi học muộn một năm, tới chuyện không tìm được phòng ở trong huyện, sảy ra sự cố khi thi đại học, thiếu chút nữa không đi học lại được, đến chuyện bây giờ bị Võ Thắng Lợi dây dưa, không phải chuyện nào cháu cũng dựa vào cha mình sao? Từ nhỏ tới lới đã gây ra cho cha cháu nhiều phiền toái như vậy, cháu xấu hổ lắm.”
“Cho nên, cháu cảm thấy vẫn nên dựa vào bản thân thì hơn, cháu không muốn cha mình tiếp tục bị cháu liên lụy…”
Mặt Tô Văn Sơn đỏ bừng lên, không biết là tức giận hay là xấu hổ, quát to: “Con, con oán cha đúng không!”
Đỗ Hiểu Hồng mang vẻ mặt phẫn hận, mỉa mai: “Tôi đã nói rồi mà, con nhóc này là loại ăn cháo đá bát, căn bản không lung lạc được, nó chỉ chờ cơ hội để chèn ép ông thôi, nhưng nói rồi ông có tin đâu.”
Bà ta nhìn về phía Tô Nhuyễn, ánh mắt âm u, gây sự đi, gây sự tiếp đi, tốt nhất là chọc giận tất cả mọi người, xem cuối cùng cô ta có bị lột mất một lớp da hay không.
Tô Nhuyễn nhìn bà ta, cười nói: “Thật ra con đưa ra yêu cầu này cũng vì dì Đỗ.”
“Chức vị càng cao, trách nhiệm càng lớn, nguy hiểm cũng càng nhiều, con tin tưởng cha là người công chính liêm khiết, nhưng cha biết có bao nhiêu cán bộ công chính liêm khiết từng bị hủy trong tay người nhà tham tài hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT