Bà ta nhìn thẳng vào bà cụ Tô, trào phúng: “Không phải tôi khinh thường nhà bà đâu, nhưng rõ ràng là nhà bà định bán con gái mà. Nếu chúng tôi thật sự cho con bé một vạn tám ngàn tám, Đỗ Hiểu Hồng sẽ đút hết vào túi riêng của cô ta, vậy khác nào chúng tôi ném bánh bao thịt cho chó, có đi mà không có về?”
Lộc Minh Sâm trưng ra vẻ mặt “Có phải bác gái ngốc hay không.” Nói: “Vậy trực tiếp đưa lễ hỏi cho Tô Nhuyễn, để Tô Nhuyễn mang tất cả về không phải được rồi sao?”
Lâm Mỹ Hương nghẹn lời, để Tô Nhuyễn mang về hết, cũng chỉ là chuyển từ túi riêng của nhà họ Tô sang túi của Tô Nhuyễn, có gì khác nhau?”
Đỗ Hiểu Hồng ngoan ngoãn ngồi bên cạnh không nói gì, nghe thấy đưa thẳng tiền lễ hỏi cho Tô Nhuyễn, lập tức nóng nảy, nếu như không vớt được một phân tiền nào, hôm nay bà ta nén giận như vậy chẳng phải mất công sao?
“Có nhà ai tiền lễ hỏi không phải đưa cho người lớn trong nhà…” Kế hoạch mua đàn dương cầm cho con gái bà ta, tuyệt đối không thể ngâm nước nóng.
“Hiểu Hồng!” Bà cụ Tô quát lên, trong lòng bốc hỏa, đứa con dâu này đúng là ếch ngồi đáy giếng.
Quan tâm nhà họ Lộc cho ai làm gì, dù là đưa cho Tô Nhuyễn, chẳng lẽ Tô Nhuyễn còn không cho bà nội với cha ruột mình sao? Vậy mà cô ta lại nói ra lời ấy đúng lúc mấu chốt này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play